Published By
Created On
4 Jul 2022 04:23:11 UTC
Transaction ID
Cost
Safe for Work
Free
Yes
HÁT TRÊN NHỮNG XÁC NGƯỜI (TRỊNH CÔNG SƠN) - Bị CSVN Cấm Hát tại VN
HÁT TRÊN NHỮNG XÁC NGƯỜI (TRỊNH CÔNG SƠN) - Bị CSVN Cấm Hát tại VN
"Hồi nhỏ có coi PBN với ba mẹ, nhớ không lầm là cuốn PBN 91 - Huế Sàigòn Hà Nội, trong đó có cái nhạc kịch Huế Mậu Thân, do lúc đó mình còn nhỏ và chưa hiểu nên coi tiết mục đó mình sợ và bị ám ảnh cái clip người ta đào xác mất mấy đêm. Hôm nay đột nhiên có điều khiến mình gợi nhớ lại kỉ niệm đó và cũng để tưởng nhớ những nạn nhân trong biến cố Mậu Thân 1968 mình đã remake lại clip dựa trên "Bài ca dành cho những xác người" của Trịnh Công Sơn mà Khánh Ly đã trình diễn trong cuốn dvd đó. Xin chia sẻ lại clip để nhiều người được thấy." Đạt Nhỏ
HÁT TRÊN NHỮNG XÁC NGƯỜI (TRỊNH CÔNG SƠN) - Bị CSVN Cấm Hát tại VN
Chiều đi qua Bãi Dâu, hát trên những xác người
Tôi đã thấy, tôi đã thấy,
Những hố hầm đã chôn vùi thân xác anh em.
Từ sau năm 1968, chính quyền Việt Nam vẫn chưa bao giờ chính thức đưa ra các số liệu và những giải trình về con số nạn nhân tại Huế. Thậm chí, đến năm 1975, khi tiến vào miền Nam, nghĩa trang trên núi Ba Tầng, còn gọi là núi Bân, nơi an táng khoảng 400 thi hài tìm được nơi Khe Đá Mài vùng Đình Môn Kim Ngọc cũng bị đập phá.
Trong một nghĩa nào đó, chính các tác phẩm âm nhạc sẽ là nơi lưu giữ lâu dài nhất những chứng tích liên quan đến Mậu Thân.
Mậu Thân 1968, những gì xảy ra cho người đã chết, sẽ còn mãi trong lòng người đang sống. Biến cố ấy sẽ không trôi qua trong quên lãng.
Mậu Thân 1968, đã để lại dấu vết trong âm nhạc, trong văn chương, trong hồi ký, và trên báo chí.
Mậu Thân 1968 được mô tả, rất thực trong bản nhạc “Hát Trên Những Xác Người” ghi dấu địa danh Bãi Dâu.
Chiều đi lên Bãi Dâu Hát trên những xác người Tôi đã thấy, tôi đã thấy Trên con đường Người ta bồng bế nhau chạy trốn Chiều đi lên Bãi Dâu Hát trên những xác người Tôi đã thấy, tôi đã thấy Những hố hầm Đã chôn vùi thân xác anh em…
Mậu Thân được ghi lại trong “cơn mê chiều,” với cầu Trường Tiền, với Kim Long, Nam Dao, lên án “đàn con nay lớn khôn, mang gươm đao vào xóm làng.”
Chiều nay không có em Mưa non cao về dưới ngàn Đàn con nay lớn khôn Mang gươm đao vào xóm làng Chiều nay không có em Xác phơi trên mái lầu Một mình nghe buốt đau Xuôi Nam Giao Tìm bóng mình Đường nội thành Đền xưa ai tàn phá Cầu Tràng Tiền Bạc màu loang dòng máu…
Mậu Thân cũng được ghi lại trong hồi ký nổi tiếng một thời, Dải Khăn Sô Cho Huế.
Mậu Thân ghi lại những hình ảnh qua âm nhạc, thực và rõ ràng hơn cả hàng trăm thước phim hay hàng loạt bài phóng sự.
Xác người nằm trôi sông Trôi trên ruộng đồng Trên nóc nhà thành phố Trên những đường quanh co Xác người nằm bơ vơ Dưới mái hiên chùa Trong giáo đường thành phố Trên thềm nhà hoang vu … Xác người nằm quanh đây Trong mưa lạnh này Bên xác người già yếu Có xác còn thơ ngây Xác nào là em tôi Dưới hố hầm này Trong những vùng lửa cháy Bên những vồng ngô khoai
Những cảnh tượng chết chóc
Mậu Thân sẽ không trôi qua trong quên lãng, khi hàng ngàn người, vừa thanh niên, vừa trí thức, vừa sinh viên, học sinh, phải chết chỉ trong chưa đầy 1 tháng.
Hai bài hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, là “Bài Ca Viết Cho Những Xác Người,” và “Hát Trên Những Xác Người” được sáng tác năm 1968, sau khi Trịnh Công Sơn từ Huế trở về Sài Gòn. Những ngày diễn ra biến cố tại Huế, Trịnh Công Sơn có mặt tại cố đô.
Một người bạn thân của nhạc sĩ, là họa sĩ Trịnh Cung, hồi tưởng rằng Trịnh Công Sơn có kể với ông những tình tiết đã xảy ra cho người nhạc sĩ trong những ngày lưu lại Huế. Hoạ sĩ Trịnh Cung cho biết, tác giả bài ca Hát Trên Những Xác Người, suýt chút nữa, đã trở thành nạn nhân của Biến Cố Mậu Thân.
“Gia đình Sơn bị lùa vào tập hợp tại một điểm tập trung tại Huế. Em Sơn là Trịnh Quang Hà cũng bị lùa vào. May mắn cho Sơn, những người bộ đội là từ miền Bắc vào, họ không biết Sơn là ai. Chứ nếu Sơn bị những người địa phương bắt, thì chắc anh em Sơn cũng đã cùng chung một số phận tại mồ chôn tập thể ở Bãi Dâu.
Mẹ Sơn nhanh trí chỗ này. Bà ấy đến nói chuyện với mấy chú bộ đội ngoài Bắc. Bà xưng là Mẹ. Mẹ như thế này, các em thế kia. Các chú bộ đội ngoài Bắc thì lơ ngơ. Rồi bà nói đại khái là không có tội tình gì. Vậy là họ để cho mẹ Sơn dắt cả nhà ra về.”
Trong một bài viết cách đây vài năm, nhà văn Phạm Xuân Đài, cũng là một người bạn của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, đã khẳng định, hai nhạc phẩm viết nhân vụ Mậu Thân là sự ghi lại trong vai trò của một nhân chứng.
Ông viết: “Toàn là những xác người, gần giống như những thước phim tài liệu của Đức Quốc Xã ghi hình ảnh thi hài chồng chất của người Do Thái. Bài hát này của Sơn là một phóng sự bằng nghệ thuật cho người đời biết thế nào là sự chết chóc khi “anh em ta về” thành phố Huế dịp Mậu Thân. Chắc chắn, đó là dịp Sơn nhìn gần cái chết tập thể nhất, nhìn thấy sự man rợ, tuy vẫn thuộc phạm vi cuộc chiến nhưng không phải thuần tuý do động lực chiến tranh. Cả hai bài hát có cùng một đề tài trong hầu cùng một biến cố.”
Một nhạc phẩm khác, ít được phổ biến bằng hai nhạc phẩm của Trịnh Công Sơn, nhưng chuyên chở một ý tưởng rất lạ, khi mở đầu bằng câu: “Đàn con nay lớn khôn, mang gươm đao vào xóm làng.” Phải chăng, Cơn Mê Chiều
Author
Content Type
Unspecified
video/mp4
Language
English
Open in LBRY
More from the publisher
135
Người trẻ không biết Gạc Ma là 'đáng buồn'
Chuẩn đô đốc Lê Kế Lâm nói việc người trẻ không biết gì về trận Gạc Ma là “một sự buồn” và ông gọi đây là một cuộc “thảm sát”.
Ông Lê Kế Lâm là cựu Chuẩn Đô đốc hải quân Việt Nam, Nguyên giám đốc Học viện Hải quân. Ông cũng là tham mưu phó phụ trách tác chiến của hải quân, nắm được rõ mọi diễn biến ở Trường Sa trong thời điểm xảy ra Hải chiến Gạc Ma 1988.
Trả lời BBC Tiếng Việt, ông Lâm nói: Trước hết phải nói cuộc thảm sát 64 chiến sĩ hải quân tại Gạc Ma, đó là một sự đau thương của hải quân chúng tôi. Chúng tôi, sự thật lúc đó là căm thù. Đến bây giờ chúng tôi vẫn xem đấy là nợ máu. Còn đòi nợ máu đấy như thế nào thì dân tộc Việt Nam có cách giải quyết phù hợp với tình hình.
Nhưng tại Việt Nam, mãi đến gần đây trận hải chiến mới được nhắc đến. Với ông và những người trực tiếp ở trong cuộc chiến đó, đó có phải sự tổn thương không?
Vì sao ít nhắc đến, nói thật là chúng tôi vẫn không biết lý do thế nào. Nhưng tôi nghĩ đó là một sự thật lịch sử, không thể quên được và xóa nhòa nó đi được. Chúng ta có thể gác lại quá khứ, đau thương tiến về phía trước. Hai dân tộc Việt Nam- Trung Quốc vẫn đoàn kết với nhau và tiến về phía trước. Nhưng sự kiện do một số sĩ quan và hải quân Trung Quốc manh động gây ra cuộc thảm sát 14/3/1988 với hải quân Việt Nam. Tôi nghĩ đấy là tội ác, và phải lên án.
Khi ông gặp những người trẻ không biết gì hết về cuộc chiến này, đó có phải một sự thiếu hụt của lịch sử không?
Đó là sự thiếu hụt của lịch sử. Trách nhiệm đấy, thế hệ chúng tôi cũng phải chịu một phần. Vì chúng tôi chứng kiến sự thật lịch sử đó nhưng chưa làm cho lớp trẻ thấy một cách đầy đủ và hiểu đúng tại sao lại có cuộc thảm sát đó. Đấy là trách nhiệm của chúng tôi. Từ nay trở đi có lẽ phải khắc phục thiếu sót đó.
Thân nhân của những người đã hi sinh và cả những người ở thời đó như ông và người dân, liệu có cảm thấy thất vọng vì sự lãng quên?
Rõ ràng với những người hi sinh ở đó ở bãi đá ngầm Gạc Ma, đó là một sự buồn và cảm thấy không được tôn vinh một cách thỏa đáng.
Họ hi sinh xương máu, hi sinh tấm thân của mình trong một cuộc đụng độ vô tiền khoáng hậu như thế. Rõ ràng họ có suy nghĩ. Chúng tôi những người sống trong giai đoạn đó cũng có những suy nghĩ.
Và chúng tôi những người sống trong giai đoạn đó thấy không nhắc đến những sự hi sinh đó là một sai lầm. Sai lầm đó phải sửa.
Quay lại câu hỏi về Hải chiến Gạc Ma, ông gọi đó là một vụ thảm sát, vì sao vậy?
Vì tôi biết rằng phía hải quân Việt Nam không hề bắn một phát súng nào sang hải quân Trung Quốc. Mà giữa hai lực lượng công binh của chúng tôi lên đảo Gạc ma, và lính hải quân Trung Quốc cũng lên đảo Gạc Ma. Nhưng thời gian không cùng một lúc.
Xảy ra hiện tượng lính Trung Quốc đến nhổ cờ đỏ sao vàng của chúng tôi xuống. Anh em bảo vệ cái cờ đó phải phản ứng lại.
Trong quá trình vừa phản ứng lại đó, Trung Quốc dùng các loại súng, súng máy và các loại súng có trong tay bắn về phía chúng tôi và tàn sát 48 anh em cán bộ chiến sỹ trên đảo Gạc Ma.
Còn 16 người trên hai tàu vận tải HQ604 và HQ605. Hai tàu vận tải này mỗi chiếc 400 tấn thôi, và không có vũ khí, chỉ có những khẩu AK, tiểu liên. Họ ở cách xa chúng tôi hàng mấy km là chúng tôi không hề có khả năng bắn về họ.
Nhưng họ dùng pháo trên chiến hạm bắn chìm hai tàu HQ604 và HQ605 của chúng tôi làm 16 cán bộ chiến sỹ hi sinh. Còn một số sống sót phải dùng mọi phương tiện có thể bám để nổi được, trôi nổi trên biển.
Chúng tôi phải cho màu mang cờ Chữ Thập Đỏ đến cứu, vớt số anh em đó lên. Đấy, vì thế cho nên tôi gọi là thảm sát. Vì chúng tôi không hề có đọ súng với Trung Quốc, kể cả súng nhỏ và súng lớn.
Chúng tôi chưa có một khẩu súng lớn nào để đối diện, gọi là bắn lại tàu hay lính của người Trung Quốc. Tôi biết sự thật của Gạc Ma 1988 là vậy.
Vậy liệu nỗ lực dành lại đảo của Việt Nam có cơ hội nào không?
Hoàng Sa và Trường Sa là lãnh thổ thiêng liêng của Việt Nam và bao đời được người Việt Nam quản lý và khai thác. Luôn luôn có bao nhiêu sinh mạng sống chết vì hai quần đảo đó.
Còn lại Gạc Ma, nó là một bãi đá ngầm. Sau khi đụng độ, Trung Quốc chiếm và chúng tôi không để xảy ra một cuộc đụng độ lớn hơn. Vì vậy lãnh đạo chúng tôi lúc đó để lính Trung Quốc đóng ở Gạc Ma.
Cùng với việc họ đóng ở bãi đá Gạc Ma, họ chiếm luôn Bãi Chữ Thập. Đến năm 1995, họ chiếm luôn bãi đá ngầm Vành Khăn, gần Philippines hơn.
Như thế họ đã có dã tâm nối dài bãi đá ngầm Chữ Thập, với bãi đá ngầm Gạc Ma, kéo dài sang đến bãi đá ngầm Vành Khăn. Ba bãi đá ngầm đó tạo thành một tuyến dài 300km trên một vĩ tuyến. Vĩ tuyến đó khoảng 9 độ 5" đến 9 độ 35".
Như thế rõ ràng nằm trong âm mưu của Trung Quốc. Họ muốn chiếm quyền kiểm soát và độc chiếm Biển Đông.
Cho nên từ 1988, họ đã đóng ở ba bãi đá ngầm đó, cộng với một số bãi đá ngầm khác như Cô Lin, Len Đao. Tất cả nằm trong âm mưu của họ.
Nhưng tôi nghĩ rằng nhà nước chúng tôi đã đưa ra tranh chấp bất kỳ tranh chấp gì phải cố gắng giải quyết bằng hòa bình, thương lượng, dựa vào luật pháp quốc tế, hiến chương Liên Hiệp Quốc để bàn cãi
Transaction
Created
1 year ago
Content Type
Language
video/mp4
vi
110
PHÍA DƯỚI "THIÊN ĐƯỜNG THỜI TRANG" LÀ MỘT ĐỊA NGỤC NHÂN TÍNH.
Có thể em học sinh này sai trong hành vi của mình, nhưng phía sau em còn cả nhà trường, gia đình và pháp luật nữa cơ mà. Em sai thì đã có gia đình bảo hộ, giáo dục em, sao lại ứng xử với em "không giống một con người" như vậy?! Mặc dù em ấy đã quỳ gối van xin!
Chỉ vì một chiếc váy có giá 160.000 VNĐ mà chủ Shop "thiên đường" này sẵn sàng trở mặt thành ác quỷ với một đứa trẻ ít tuổi hơn con của mình!
Chủ Shop "Thiên đường thời trang" này có nhận thấy hành vi của mình là hành vi của Địa ngục nhân tính không?
Tội bạo hành trẻ vị thành niên, những cá nhân liên quan có bị trừng trị nghiêm theo pháp luật?
Một thiên đường mà những con người sống trong đó toàn là ác quỷ, vậy Shop này có đủ chữ tín để phục vụ các khách hàng thượng đế không?!
Rất cần dư luận trả lời.
==========
Gia cảnh éo le của nữ sinh lấy váy 160k bị chủ shop ?à? ??ụ?: Bố mất sớm, nhà nghèo xác xơ
Người quen của nữ sinh đã tiết lộ với chúng tôi những thông tin mới nhất về tình trạng sức khỏe của cô bé.
Vụ nữ sinh lớp 11 ăn cắp chân váy 160k, bị chủ shop quần áo “bạo hành” trở thành vụ việc nóng nhất mạng xã hội ngày qua. Sáng 3/12 Công an phường Lam Sơn và Công an TP. Thanh Hóa đã vào cuộc. Gia đình nhà nữ sinh V.T.T.M (SN 2004) cũng đã đến cơ quan công an trình báo sự việc.
Liên hệ với anh Vũ Việt Thắng (SN 1987), người từng quyên góp ủng hộ cho em V.T.T.M, anh đã chia sẻ với chúng tôi một số thông tin mới nhất về thiếu nữ. Theo đó anh Thắng cho biết, gia đình đã đưa M. nhập viện để theo dõi sức khỏe.
“M. đang nằm viện truyền nước. M. bị tâm lý là nhiều với em cũng bị đá, đánh vào đầu nữa,. Hiện vẫn đợi kết luận từ bác sĩ. Ở viện có cậu M. đang ở viện với cháu, còn mẹ về nhà lo cho các em.”, anh Thắng nói.
Nữ sinh M. hiện đang nằm viện
Anh Thắng cho biết, gia đình M. có hoàn cảnh khó khăn. Bố mất từ năm 2019, mẹ làm ruộng, một mình nuôi 4 chị em ăn học. Bà nội của M. bị mù đã nhiều năm, cũng vừa mất cách đây không lâu. Bác gái M. bị bệnh, gia đình neo người.
“Bố M. mất khoảng được mấy tháng thì bác em ấy cũng mất, rồi bà nội cũng mất luôn. Đợt ấy mình kêu gọi được hơn 96 triệu cho nhà M. để lo hậu sự. Vì hoàn cảnh gia đình cũng khó khăn, không đủ trang trải. Mình cũng nói với bé M. là tiền này cũng để M. đóng học, được đi học đầy đủ”, anh Thắng cho hay.
Qua vài lần tiếp xúc trực tiếp, anh Thắng cảm nhận, nữ sinh M. ngoan tuy nhiên tính cách khá trầm. Khi xảy ra sự việc, anh cũng bất ngờ nhưng vẫn liên tục trấn an mẹ nữ sinh.
“M. ít nói mà hay e thẹn. Mấy hôm rồi xảy ra việc M. cũng hối hận, đã nhận lỗi và xin chủ shop tha lỗi mà nhà này không đồng ý.
Mình cũng khuyên mẹ M. nên bình tĩnh, không nặng lời tránh ảnh hưởng tâm lý cháu. Để cháu an tâm điều trị, ổn định sức khỏe đã”, anh Thắng cho hay.
Trao đổi trưa 4/12, đại tá Khương Duy Oanh, Phó giám đốc Công an tỉnh Thanh Hóa, cho biết cơ quan cảnh sát điều tra đã ra quyết định khởi tố vụ án hình sự ?à? ??ụ? người khác và Cưỡng đoạt tài sản xảy ra tại shop quần áo Mai Hường, có địa chỉ ở số 93 đường Lê Hoàn, phường Lam Sơn, TP Thanh Hóa
Theo Pháp luật và Bạn đọc
Lời khai gây phẫn nộ của cặp vợ chồng chủ shop trong vụ ăn trộm váy 160k
Ngày 4/12, Cơ quan CSĐT, Công an TP. Thanh Hóa (tỉnh Thanh Hoá) đã ra quyết định khởi tố vụ án hình sự ?à? ??ụ? người khác; cưỡng đoạt tài sản xảy ra tại Shop quần áo Mai Hường, số 93 đường Lê Hoàn, phường Lam Sơn, thành phố Thanh Hóa…
Công an TP. Thanh Hoá cũng khởi tố bị can đối với Cao Thị Mai Hường (SN 1992, trú tại phường Lam Sơn, thành phố Thanh Hóa về tội “?à? ??ụ? người khác”; “Cưỡng đoạt tài sản”; khởi tố bị can và bắt tạm giam đối với Trịnh Đình Anh (SN 1990 (là chồng của Hường) về tội “Cưỡng đoạt tài sản”.
Tại cơ quan công an, bước đầu các đối tượng khai nhận, ngày 25/11, sau khi phát hiện shop bị mất trộm quần áo, Cao Thị Mai Hường đã sử dụng trang facebook cá nhân có tên “Mai Hường” đăng nội dung “shop đã tìm được thủ phạm ăn cắp, nếu trong vòng 24h không liên hệ với shop sẽ trình báo công an” (kèm theo hình ảnh và số điện thoại của Hường).
Sau khi đọc được thông tin trên thì 2 cháu T.M. và L.T.H. (đều sinh năm 2004, trú tại phường Quảng Vinh, thành phố Sầm Sơn) đã chủ động liên hệ với Hường để xin lỗi về việc ngày 18/11 có đến shop Mai Hường lấy trộm quần áo.
Tuy nhiên, Hường không đồng ý mà yêu cầu M. và H. đến shop để nói chuyện.
Khoảng 9 giờ ngày 26/11, M. và H. đi xe máy đến của hàng Mai Hường, H. đứng ngoài, còn M. đi vào trong. Tại tầng một, M. gặp Hường và bà Dương Thị Lan (sinh năm 1967, mẹ chồng của Hường) cùng một số nhân viên bán hàng. Lúc này, Mai Hường chủ động bảo nhân viên của mình cầm máy điện thoại để quay video, đồng thời yêu cầu M. cởi mũ bảo hiểm, khẩu trang che mặt để Hường quay clip.
Do M. không đồng ý nên Hường đã dùng tay ?á? ?à? ?ặ? và dùng??â? đạ? ?à? đầ? M., bà Lan mẹ chồng của Hường cũng lao vào dùng tay ?ú? ?ó? M. Tiếp đó, Cao Thị Mai Hường đã kéo áo và dùng ?é? ?ắ? ?ó?, ?ắ? đứ? á? ??ự? của M.
Transaction
Created
1 year ago
Content Type
Language
video/mp4
vi