Published By
Created On
3 Apr 2022 14:16:47 UTC
Transaction ID
Cost
Safe for Work
Free
Yes
More from the publisher
124
Đàn áp, cưỡng chế, đánh đập dân xong lên báo nói là vận động
HÀNG TRĂM KHÁCH HÀNG BỊ ĐÀN ÁP, CƯỠNG CHẾ KHI TẬP TRUNG ĐÒI SỔ ĐỎ ?️♂️
Ngày 5/3, hàng trăm khách hàng liên quan đến vụ án bẻ kèo hợp đồng môi giới BĐS ở Quảng Nam của chủ đầu tư tai tiếng Bách Đạt An đã dựng lều bạt, căng băng rôn đòi quyền lợi ngay trung tâm thị xã Điện Bàn.
Khác với các lần trước, việc tập trung đòi quyền lợi xảy ra tại trụ sở chủ đầu tư và doanh nghiệp môi giới, thậm chí là trụ sở Cục Thi hành án dân sự tỉnh Quảng Nam, thì nay, hàng trăm người dựng lều, bạt cùng băng rôn, biểu ngữ ngay trung tâm Thị xã Điện Bàn (tỉnh Quảng Nam) để yêu cầu chính quyền vào cuộc, bảo vệ lợi ích.
======
Vụ án "bẻ kèo hợp đồng môi giới BĐS ở Quảng Nam": Khách hàng lại tập trung đòi quyền lợi
VietTimes – Khác với các lần trước, hàng trăm khách hàng đã dựng lều, bạt cùng băng rôn, biểu ngữ ngay trung tâm Thị xã Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam, để yêu cầu chính quyền vào cuộc, bảo vệ lợi ích.
Ngày 5/3, hàng trăm khách hàng liên quan đến vụ án bẻ kèo hợp đồng môi giới BĐS ở Quảng Nam đã dựng lều bạt, căng băng rôn đòi quyền lợi ngay trung tâm thị xã Điện Bàn.
Khác với các lần trước, việc tập trung đòi quyền lợi xảy ra tại trụ sở chủ đầu tư và doanh nghiệp môi giới, thậm chí là trụ sở Cục Thi hành án dân sự tỉnh Quảng Nam, thì nay, hàng trăm người dựng lều, bạt cùng băng rôn, biểu ngữ ngay trung tâm Thị xã Điện Bàn (tỉnh Quảng Nam) để yêu cầu chính quyền vào cuộc, bảo vệ lợi ích.
Tại hiện trường, hàng chục chiếc lều dã chiến đã được các khách hàng này dựng trên vỉa hè tuyến đường dẫn đến Trung tâm hành chính Thị xã Điện Bàn (tỉnh Quảng Nam). Cùng với đó, hàng chục chiếc băng rôn, biểu ngữ được họ căng lên.
Theo các khách hàng này, đây là việc chẳng đặng đừng, họ buộc phải hành động để yêu cầu chính quyền vào cuộc sau thái độ bất hợp tác, chây ì của chủ đầu tư trong việc hoàn thành nghĩa vị tài chính trong dự án Bách Đạt 1.
Đặc biệt, số khách hàng này mong muốn chính quyền địa phương có những động thái mạnh mẽ hơn trong việc buộc chủ đầu tư là Công ty CP Bách Đạt An sớm hoàn thành nghĩa vụ tài chính, thi công hạ tầng và bàn giao đất, bàn giao sổ đỏ cho khách hàng.
“Chúng tôi đã nộp tiền đến 95% rồi, đi đòi suốt 5 năm rồi mà giờ vẫn không trả sổ, giao đất cho chúng tôi. Nguyện vọng của chúng tôi là làm sao giao đất, giao sổ cho chúng tôi. Chính quyền phải yêu cầu Bách Đạt An giao đất, giao sổ cho chúng tôi. Nếu vẫn không giải quyết, chúng tôi sẽ kéo ra Trung ương gặp Tổng Bí thư, gặp Thủ tướng Chính phủ”- khách hàng tên Hiền nói
Trước diễn biến sự việc, chính quyền địa phương phải huy động lực lượng công an, dân quân tự vệ và rào chắn để đảm bảo an ninh trật tự. Trong một số tình huống, đã có xô xát giữa người dân và một số người lạ mặt, buộc lực lượng công an phải dùng bình cứu hoả để giải tán đám đông.
Như VietTimes đã đưa tin, vụ án bẻ kèo hợp đồng môi giới bất động sản giữa Công ty CP Bách Đạt An (chủ đầu tư) và Công ty CP Đầu tư Hoàng Nhất Nam kéo dài suốt nhiều năm qua gây ảnh hưởng không nhỏ đến tình hình an ninh trật tự cũng như hoạt động đầu tư tại địa phương khi hàng trăm khách hàng là người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan liên tục có những hành động tập trung đông người đòi quyền lợi.
Không những vậy, dù Toà án nhân dân các cấp đã tuyên án, buộc các bên hoàn thành nghĩa vụ, phối hợp với chính quyền địa phương sớm ra sổ và bàn giao đất cho người dân. Tuy nhiên gần 5 năm qua, sự việc vẫn chưa có lối thoát khiến hàng trăm khách hàng bức xúc.
Transaction
Created
1 year ago
Content Type
Language
video/mp4
vi
135
Người trẻ không biết Gạc Ma là 'đáng buồn'
Chuẩn đô đốc Lê Kế Lâm nói việc người trẻ không biết gì về trận Gạc Ma là “một sự buồn” và ông gọi đây là một cuộc “thảm sát”.
Ông Lê Kế Lâm là cựu Chuẩn Đô đốc hải quân Việt Nam, Nguyên giám đốc Học viện Hải quân. Ông cũng là tham mưu phó phụ trách tác chiến của hải quân, nắm được rõ mọi diễn biến ở Trường Sa trong thời điểm xảy ra Hải chiến Gạc Ma 1988.
Trả lời BBC Tiếng Việt, ông Lâm nói: Trước hết phải nói cuộc thảm sát 64 chiến sĩ hải quân tại Gạc Ma, đó là một sự đau thương của hải quân chúng tôi. Chúng tôi, sự thật lúc đó là căm thù. Đến bây giờ chúng tôi vẫn xem đấy là nợ máu. Còn đòi nợ máu đấy như thế nào thì dân tộc Việt Nam có cách giải quyết phù hợp với tình hình.
Nhưng tại Việt Nam, mãi đến gần đây trận hải chiến mới được nhắc đến. Với ông và những người trực tiếp ở trong cuộc chiến đó, đó có phải sự tổn thương không?
Vì sao ít nhắc đến, nói thật là chúng tôi vẫn không biết lý do thế nào. Nhưng tôi nghĩ đó là một sự thật lịch sử, không thể quên được và xóa nhòa nó đi được. Chúng ta có thể gác lại quá khứ, đau thương tiến về phía trước. Hai dân tộc Việt Nam- Trung Quốc vẫn đoàn kết với nhau và tiến về phía trước. Nhưng sự kiện do một số sĩ quan và hải quân Trung Quốc manh động gây ra cuộc thảm sát 14/3/1988 với hải quân Việt Nam. Tôi nghĩ đấy là tội ác, và phải lên án.
Khi ông gặp những người trẻ không biết gì hết về cuộc chiến này, đó có phải một sự thiếu hụt của lịch sử không?
Đó là sự thiếu hụt của lịch sử. Trách nhiệm đấy, thế hệ chúng tôi cũng phải chịu một phần. Vì chúng tôi chứng kiến sự thật lịch sử đó nhưng chưa làm cho lớp trẻ thấy một cách đầy đủ và hiểu đúng tại sao lại có cuộc thảm sát đó. Đấy là trách nhiệm của chúng tôi. Từ nay trở đi có lẽ phải khắc phục thiếu sót đó.
Thân nhân của những người đã hi sinh và cả những người ở thời đó như ông và người dân, liệu có cảm thấy thất vọng vì sự lãng quên?
Rõ ràng với những người hi sinh ở đó ở bãi đá ngầm Gạc Ma, đó là một sự buồn và cảm thấy không được tôn vinh một cách thỏa đáng.
Họ hi sinh xương máu, hi sinh tấm thân của mình trong một cuộc đụng độ vô tiền khoáng hậu như thế. Rõ ràng họ có suy nghĩ. Chúng tôi những người sống trong giai đoạn đó cũng có những suy nghĩ.
Và chúng tôi những người sống trong giai đoạn đó thấy không nhắc đến những sự hi sinh đó là một sai lầm. Sai lầm đó phải sửa.
Quay lại câu hỏi về Hải chiến Gạc Ma, ông gọi đó là một vụ thảm sát, vì sao vậy?
Vì tôi biết rằng phía hải quân Việt Nam không hề bắn một phát súng nào sang hải quân Trung Quốc. Mà giữa hai lực lượng công binh của chúng tôi lên đảo Gạc ma, và lính hải quân Trung Quốc cũng lên đảo Gạc Ma. Nhưng thời gian không cùng một lúc.
Xảy ra hiện tượng lính Trung Quốc đến nhổ cờ đỏ sao vàng của chúng tôi xuống. Anh em bảo vệ cái cờ đó phải phản ứng lại.
Trong quá trình vừa phản ứng lại đó, Trung Quốc dùng các loại súng, súng máy và các loại súng có trong tay bắn về phía chúng tôi và tàn sát 48 anh em cán bộ chiến sỹ trên đảo Gạc Ma.
Còn 16 người trên hai tàu vận tải HQ604 và HQ605. Hai tàu vận tải này mỗi chiếc 400 tấn thôi, và không có vũ khí, chỉ có những khẩu AK, tiểu liên. Họ ở cách xa chúng tôi hàng mấy km là chúng tôi không hề có khả năng bắn về họ.
Nhưng họ dùng pháo trên chiến hạm bắn chìm hai tàu HQ604 và HQ605 của chúng tôi làm 16 cán bộ chiến sỹ hi sinh. Còn một số sống sót phải dùng mọi phương tiện có thể bám để nổi được, trôi nổi trên biển.
Chúng tôi phải cho màu mang cờ Chữ Thập Đỏ đến cứu, vớt số anh em đó lên. Đấy, vì thế cho nên tôi gọi là thảm sát. Vì chúng tôi không hề có đọ súng với Trung Quốc, kể cả súng nhỏ và súng lớn.
Chúng tôi chưa có một khẩu súng lớn nào để đối diện, gọi là bắn lại tàu hay lính của người Trung Quốc. Tôi biết sự thật của Gạc Ma 1988 là vậy.
Vậy liệu nỗ lực dành lại đảo của Việt Nam có cơ hội nào không?
Hoàng Sa và Trường Sa là lãnh thổ thiêng liêng của Việt Nam và bao đời được người Việt Nam quản lý và khai thác. Luôn luôn có bao nhiêu sinh mạng sống chết vì hai quần đảo đó.
Còn lại Gạc Ma, nó là một bãi đá ngầm. Sau khi đụng độ, Trung Quốc chiếm và chúng tôi không để xảy ra một cuộc đụng độ lớn hơn. Vì vậy lãnh đạo chúng tôi lúc đó để lính Trung Quốc đóng ở Gạc Ma.
Cùng với việc họ đóng ở bãi đá Gạc Ma, họ chiếm luôn Bãi Chữ Thập. Đến năm 1995, họ chiếm luôn bãi đá ngầm Vành Khăn, gần Philippines hơn.
Như thế họ đã có dã tâm nối dài bãi đá ngầm Chữ Thập, với bãi đá ngầm Gạc Ma, kéo dài sang đến bãi đá ngầm Vành Khăn. Ba bãi đá ngầm đó tạo thành một tuyến dài 300km trên một vĩ tuyến. Vĩ tuyến đó khoảng 9 độ 5" đến 9 độ 35".
Như thế rõ ràng nằm trong âm mưu của Trung Quốc. Họ muốn chiếm quyền kiểm soát và độc chiếm Biển Đông.
Cho nên từ 1988, họ đã đóng ở ba bãi đá ngầm đó, cộng với một số bãi đá ngầm khác như Cô Lin, Len Đao. Tất cả nằm trong âm mưu của họ.
Nhưng tôi nghĩ rằng nhà nước chúng tôi đã đưa ra tranh chấp bất kỳ tranh chấp gì phải cố gắng giải quyết bằng hòa bình, thương lượng, dựa vào luật pháp quốc tế, hiến chương Liên Hiệp Quốc để bàn cãi
Transaction
Created
1 year ago
Content Type
Language
video/mp4
vi
170
Bổn phận đầu tiên của những cán bộ cấp cao và cả cấp thấp người có trách nhiệm quản lý đất nước là bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ quốc gia và bảo vệ tính mạng và tài sản của nhân dân.
Những người cầm quyền cộng sản VN đã làm gì để xứng đáng được xây mồ xây mả riêng được tự cho phép mình là lãnh đạo cao cấp được hưởng chế độ đặc biệt có nghĩa trang riêng chiếm hàng trăm ha đất, tiêu tốn hàng ngàn tỷ đồng để xây dựng từ tiền thuế của nhân dân.
Những cán bộ cấp cao này thực sự đã làm được gì cho đất nước này? Họ đã nhượng một phần lãnh thổ và lãnh hải cho cộng sản Trung Quốc để đổi lấy sự ủng hộ chính trị cho riêng đảng cộng sản của họ. Được đà, cộng sản Trung Hoa đã leo thang đòi chủ quyền đảo và biển từ Hoàng Sa cho tới hết Trường Sa theo hình lưỡi bò do họ tự vẽ.
Ngoài những lời phản đối lấy lệ, cộng sản VN không có một hành động cụ thể nào, kể cả hành động pháp lý hòa bình nhất, để bảo vệ những gì đã mất hay đe dọa bị mất. Ngay khi những chiếc tầu của Trung Quốc xâm nhập hải phận VN để vét cá hay kéo tầu, bắt giết ngư dân VN, nhà cầm quyền VN chẳng những không có biện pháp bảo vệ lãnh hải và công dân của mình mà còn không dám gọi đích danh đó là tầu của Trung Quốc, chỉ dám nói “những tầu lạ”. Thái độ nhu nhược này phải được coi như hành động đồng lõa, đầu hàng và bán nước, một tội mà nhân dân Việt Nam, dù thuộc bất cứ lập trường chính trị nào cũng không thể tha thứ.
Họ đã để cho Trung Quốc băm vằm lãnh thổ đất nước Việt Nam chúng ta , khai thác bioxit tại Tây nguyên, xây dựng nhiều nhà máy gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng, cho phép công nhân trung quốc tràn vào lãnh thổ đóng chốt tại những địa điểm có tính chiến lược và an ninh quốc phòng. Họ còn cho Trung Quốc thuê dài hạn 50 năm những khu rừng đầu nguồn thuộc 18 tỉnh trải dài từ Bắc xuống Nam. Rừng cho thuê bị chặt phá để lấy gỗ rồi trồng những loại cây khác theo ý muốn của người thuê. Chính quyền địa phương tại những tỉnh ven biển cũng bắt chước trung ương khoanh biển và bờ biển cho các công ty Trung Quốc thuê để xây khách sạn, lập bãi tắm riêng, nuôi cấy thủy sản trong những vùng biển rộng hàng ngàn ha, đe dọa thay đổi sinh thái của toàn thể vùng biển Việt Nam.
Họ đã rút ruột những công trình khiến giá thành và chi phí bị đội lên cao và hoàn thành công trình kém chất lượng. Nguyên nhân là các lãnh đạo đã ăn chia với nhà thầu, mọi công đoạn đều có đút lót, chia chác, khiến số tiền thực sự dành cho công trình còn lại không bao nhiêu. Hậu qủa tự nhiên là những công trình được thực hiện bôi bác bằng những vật liệu kém, thiếu tiêu chuẩn và hậu quả là người dân chúng tôi lãnh đủ, tiền mất tật mạng.
Họ để mặc cho các công ty nhà máy tự do xả nước thải đầy hóa chất độc hại xuống các dòng sông và các vùng biển , tự do xả khói độc lên bầu trời, gây ô nhiễm môi trường sống vô cùng nghiêm trọng và hủy hoại môi trường sống trên cạn và dưới nước.
Người dân Việt nam chìm trong tang thương đã và đang chết dần chết mòn vì bệnh ung thư do khói độc và nước thải của các nhà máy ra. Nếu tình trạng này tiếp tục, chỉ trong một thời gian ngắn nữa, đất nước Việt Nam sẽ biến thành đất chết.
Đất nước bị bán rẻ, bị khai thác, bị bòn rút, bị bỏ mặc cho bọn vô lương tâm tàn phá, chỉ vì lợi riêng của những người cầm quyền cộng sản.
Dân tộc VN đã trở thành công cụ cho đảng cộng sản thực hiện giấc mơ quyền lực, không đếm xỉa tới xương máu của nhân dân và tài nguyên của quốc gia.
Nạn tham nhũng đã lan tràn và luồn lách vào mọi tế bào xã hội, không chỉ riêng trong guồng máy công quyền. Lớn tham nhũng lớn, nhỏ tham nhũng nhỏ, dân cũng tham nhũng với nhau. Muốn được việc phải có qùa cáp hay phong bì lót tay. Xin việc, xin học đều phải hối lộ. Muốn con được điểm tốt thì phải biếu xén thầy cô, cho con học thêm tại nhà thầy cô. Người lớn bị cướp tiền. Trẻ con bị cướp tuổi thơ, không còn giờ vui chơi, mơ mộng. Tệ nạn tham nhũng không thể chữa nếu không thay đổi cơ chế chính trị và không có quyết tâm diệt tham nhũng và làm gương từ cấp lãnh đạo thượng tầng.
Đất nước thiếu hụt nghiêm trọng về giáo dục, về y tế. Các công trình và các cơ sở hạ tầng phục vụ cho đời sống của người dân cũng thiếu hụt trầm trọng, thậm chí là không có, nếu có thì cũng không ra gì . Giáo dục của nhà nước nhưng không miễn phí, mỗi trường tự ý đặt ra những lệ phí bắt phụ huynh phải trả. Học sinh khi thi tốt nghiệp trung học phổ thông cũng phải đóng tiền ủng hộ nhà trường trước khi rời trường. Nhiều gia đình không kham nổi đành cho con nghỉ học. Con số trẻ em bỏ học và thất học gia tăng.
Dịch vụ y tế đã biến thành dịch vụ làm tiền. Bệnh nặng hay nhẹ đều phải có tiền mới được chữa trị. Nhà nước mới gia tăng lệ phí trên 350 dịch vụ y tế. Người bệnh không có tiền khi lết đến nhà thương sẽ bị chửi bới và xua đuổi như ăn mày, chỉ còn cách bất lực về nhà chờ chết.
Những gia đình nghèo, những người cơ nhỡ, những trẻ em mồ côi tàn tật, bị những căn bệnh hiểm nghèo, những người già cả không ai phụng dưỡng sống lây lất qua ngày, nhà nước không nhòm ngó tới. Nhiều tổ chức từ thiện trong và ngoài nước đã phải làm thay những việc đáng
Transaction
Created
1 year ago
Content Type
Language
video/mp4
English